Bài viết mang đến một góc nhìn khá thú vị. Em đọc được bài viết trong lúc không gặp được người phù hợp. Bản thân em không dám tự nhận mình xinh, thông minh như mọi người nói, nhưng cũng may mắn có được học thức ổn, kiến thức ở các lĩnh vực khác nhau và trải nghiệm khá phong phú về cuộc sống. Trước đây em đã từng đòi hỏi bạn đồng hành phải xuất chúng, giàu có, cao to đẹp trai và bản thân thắng trong tranh luận bởi em là dân luật có phần hiếu thắng, tự cao cho rằng ngành của mình là xuất sắc. Hiện em không giữ quan điểm đó nữa và mong tìm được một người có tinh thần độc lập, cầu tiến, nghiêm túc trong lĩnh vực của mình, có tư duy phản biện, hiểu biết về các lĩnh vực của đời sống. Em nghĩ những bạn nữ xinh, thông minh có tiêu chuẩn cao là bởi họ có tư tưởng muốn tìm người hơn mình để học hỏi và điều này cũng không sai và không khó để thông cảm.
Theo em, lý do chính những người cả nam và nữ ngoại hình tốt, thông minh chưa tìm được người phù hợp là bởi suy nghĩ đặt sự nghiệp lên hàng đầu, bạn đời có hay không không quan trọng. Thời gian và công sức đầu tư xây dựng một mối quan hệ gần như rất ít do họ có xu hướng sợ mất thời gian cho công việc nếu dành nhiều thời gian với mối quan hệ mà họ cho rằng sẽ không có kết quả. Em đã từng nói chuyện với một số bạn ngang tuổi và hơn tuổi, em thấy không hẳn là đàn ông ''ngây ngô''. ''tinh vi'' . (Nói thật là em còn đang muốn tìm người ra vẻ, tự tin để có chuyện để nói, có cái để học hỏi đây ạ). Có thể họ không sẵn sàng bước vào một mối quan hệ nơi hai người đồng hành cùng nhau tiến bộ nên có phần chưa ''vào mood nghiêm túc'' và không muốn chia sẻ về điểm mạnh, điểm yếu của bản thân. Cá nhân em hiểu con người không thể biết hết tất cả mọi thứ, em sẵn sàng chia sẻ những điều mình biết và học hỏi từ đối phương nhưng có lẽ tìm được một người sẵn sàng để lắng nghe trong cuộc sống bận rộn hiện nay cũng khá khó. Sau những lần mở lòng và thất bại như vậy, em quay trở lại học tập và nghiên cứu, với những thú vui thể thao, nghệ thuật và vẫn hi vọng partner của mình chắc chắn sẽ đến thôi ^^.
Hi Châu, cám ơn em đã chia sẻ nhé. Chị rất, rất hiểu tâm sự của em. Thực sự ngày nay để tìm kiếm người đồng hành phù hợp là không dễ dàng. Chị vẫn hay nói đùa trên Phây, là dân số tăng nhưng chất lượng dân số có tăng đâu 😅 ôi, tìm 1 người trong 8 tỉ người thực ra khó hơn tìm trong 100 hay 1000 người rất, rất nhiều.
Chị đồng ý với em là cứ tập trung cho bản thân mình, hiểu mình đã. Bên cạnh đó cũng giữ tấm lòng chân thật nhưng phải có thêm trải nghiệm, tức là chân thật nhưng vẫn phải... từng trải, dám thử, dám yêu, dám sửa.
Nếu muốn, em cân nhắc đổi môi trường sống, biết đâu sang chỗ mới sẽ tìm được người phù hợp thì sao.
Ui em cảm ơn chị nhiều ạ. Vừa rồi em cũng dám thử dating app, đi comment dạo r bắt chuyện với một anh em thấy ok và đang nghĩ có thể tìm được partner khi đi du học master ạ. Chúc chị có một ngày vui ạ.
Mình cũng từng là một cô gái "xinh và thông minh" nên mình rất đồng cảm với bài viết của bạn. Sau một cuộc tình tan vỡ vì mình chọn đối tác dựa trên specs, mình không quen ai trong một thời gian.
Thời gian một mình với bản thân khiến mình nhận ra sự "xinh và thông minh" của mình cũng chỉ là một phần của con người mình, phần còn lại thì toàn sự lo lắng, đánh giá người khác, coi thường sự tử tế, chân thành, ứng xử thô bạo với người thân.
Đúng là gió tầng nào thì mây tầng đấy, lúc mình vin vào sự "xinh trẻ và thông minh" để present cho đối tác thì mình chỉ bị cuốn hút bởi những người "cao giỏi thông minh và ổn định", còn phần còn lại của họ thì cũng bấp bênh chả kém gì mình mà mình lại không nhìn ra được.
Thật ra nếu quay lại thời điểm chọn specs thì chắc mình vẫn làm thế, vì sự xinh và thông minh nó đã trở thành quá kiên cố trong identity của mình đến mức phải cần một cú shock cho tỉnh ra thì mới chỉnh được.
Cảm ơn bài viết của bạn, mình đã gửi cho một vài bạn gái của mình :))
Ngày nay đời sống trung lưu khi đa số được học hết đại học, không phải lao động vất vả sớm, thì nhiều phẩm chất quý báu có được từ lao động và sinh hoạt (như kính trên nhường dưới, thu vén tiết kiệm, kiên trì vượt khó, nhẫn nại quan sát...) đã không còn được truo rèn. Số lượng xink và thông mink nhiều hẳn lên 😉 nhất là với sự hỗ trợ của makeup, thẩm mỹ và lối sống vật chất lên ngôi. Nhưng đằng nào cũng thế. Cái lõi không giấu được khi bước vào thế giới trưởng thành hò hẹn, kết đôi. Nhiều người sau đó bước vào hôn nhân và nhận stress test xong là toang vì nội lực không có.
Đàn ông cũng có căn bệnh trầm kha tương tự nhưng ưu thế sinh học đã cho họ thời gian dài hơn để trưởng thành, kết đôi và làm lại. Phụ nữ thì nên cẩn trọng hơn 😉
phụ nữ và đàn ông sinh ra trong những game khác nhau nên cần có những strategy khác nhau. Tuy vậy thì phần nội lực lại không có giới tính :))
Tới thời điểm mình tự rèn được nội lực của bản thân thì 1) nhìn ra được người có cùng những giá trị đó và 2) mà không có người đấy thì cũng chả sao vì nội lực của mình là cái không phụ thuộc vào người khác :))
Không chỉ 1 mà xung quanh mình mình cũng từng tự hỏi rất nhiều bạn gái thân thiết rất xinh và thông minh lại trắc trở trong chuyện tình cảm, cho đến khi mình hết xinh và thông minh thì mình thấy hóa ra mấy đứa bạn mình specs cũng bình thường thôi haha
Cái mình thấy khó hơn là phần tương tác với bạn trai trong mqh, chứ xinh và thông minh thì kiểu gì cũng cuốn hút, thời điểm nào đó cũng hay có người để ý. Kĩ năng nurture và duy trì kết nối với người yêu là cái skill mình thấy ít khi được dạy.
Chà, câu “hãy tìm người đàn ông có quan hệ gia đình lành mạnh với cha mẹ” đáng giá quá ạ. Em chưa bao giờ nghĩ được tới điều này, cứ như crack the code vậy 🥹
Gia cảnh ko phải là tất cả. Nếu ko thể có quan hệ lành mạnh với cha mẹ thì cũng ưu tiên chọn người biết vạch ranh giới và vượt lên gia cảnh, để sống tốt hơn chính cha mẹ mình em ah.
Vì em xinh và thông minh, nên em rất khó chấp nhận một quyết định của bản thân là sai, em quen đúng rồi, nên em phải làm bằng được. Người em chọn thì em phải thuần hóa được, lấy bằng được. Chừng nào em còn thấy bản thân đang làm đúng thì chừng đó em còn khổ. Vì biết nhận ra cái sai mới thực sự là kĩ năng của một người trưởng thành, có sự minh triết. Còn xinh và thông minh thôi thì chỉ nhanh nhảu hơn người thường một chút, nhưng chưa chắc đi được xa đâu. Muốn đi xa, phải chọn cho kĩ người đồng hành, sai thì chọn lại. Chứ cứ nghĩ mình đúng thì… chị chịu!”
Đọc tới đoạn này thấm thật sự chị. em cũng đã mắc vào 1 mối quan hệ 4 năm chỉ vì nghĩ mình đặc biệt thì người của mình cũng đặc biệt, và những người ngoài kia chỉ ko thể hiểu được ngọn ngành câu chuyện. Cơ mà phải đủ đau thì mới đổi chất đc chị
Em cũng đề cao phẩm chất của người con trai hơn là vật chất. Nhưng mà đọc các bài của chị thì em thấy có 1 quan điểm là phụ nữ học ngành dễ, thành công nhanh và qua 30 thì đi xuống, vậy nếu giờ em đang 25 thì em phải làm sao nếu như mình lỡ học ngành dễ ạ, có nên tìm 1 ngành khó và học thêm không ạ? E đang làm giáo viên TA và marketing ạ.
Bài hôm trước chị viết về chị đấy, chị cũng có lúc thấy mệt mỏi và hoài nghi về năng lực của bản thân. Cho nên là chị lên mạng "bán than" một tí. Chứ chị không có nói là phụ nữ thì nên học gì và sau 30 thì thế nào, chủ yếu là chị than thở cho bản thân vì cũng có những lúc chị không hài lòng về chính mình và thấy mình chưa thực sự cống hiến đủ tốt :(
Chắc hẳn em cũng có thể đồng ý với chị rằng, dễ với người này có thể là khó với người khác. Việc em đang làm có thể là khó với nhiều người, nhưng có thể với em thì chưa đủ khó, đúng không nào?
Không biết là những lời sau đây có giúp trả lời đúng-đủ câu hỏi của em không, nhưng chị cho rằng năng lực làm việc nhìn chung của con người để giải quyết hai thứ: Vấn đề của họ và vấn đề của người khác. Giải quyết vấn đề của mình là để làm mình hạnh phúc, và giải quyết vấn đề của người khác để được trả lương. Đôi khi vấn đề của mình cũng trùng với của người khác nên giải quyết cho họ cũng là cho mình và ngược lại.
Thế thì, cái hối hận chị có là chị đã chọn làm cái TRONG năng lực của chị - tức là cái dễ, vì chị tự giải quyết được hầu hết mọi vấn đề chị có trong đời, nhưng chị không đẩy bản thân lên mức giải quyết vấn đề lớn hơn của người khác. Ví dụ như chị thấy học thế là đủ dùng rồi, chị không có lí do gì để học cái mà phải bỏ nhiều giờ ôn bài hơn, làm một nghề chuyên đi giải quyết vấn đề của người khác như là bác sĩ, kỹ sư, nhà khoa học dù chị có năng lực học tập tốt. Cái đó là nỗi hối hận của chị. Vì đến một độ tuổi như bây giờ sẽ có những suy nghĩ về việc mình muốn làm cái gì đó có ý nghĩa, giúp đỡ được nhiều người nữa, rồi sự có mặt của mình liệu có làm cho cuộc sống tốt đẹp và hạnh phúc hơn hay không.
Có nhiều người thì ngay việc giải quyết vấn đề của chính họ cũng là việc khó rồi, nên là họ sẽ phải ưu tiên giải quyết cho họ trước khi làm việc khó hơn là giải quyết vấn đề của người khác.
Thường nghề khó hơn là sẽ giải quyết được vấn đề của nghề dễ hơn. Ví dụ: học bác sĩ vẫn giảng dạy được, dạy tiếng Anh cũng được nếu bác sĩ nói được tiếng Anh, kiểu gì chẳng đọc tài liệu tiếng Anh suốt rồi. Nhưng giáo viên Tiếng Anh thì không thể đi chữa bệnh tim bệnh thận hay phẫu thuật thẩm mỹ cho người khác được, phải không nào?
Như vậy, em có thể nghĩ xem, công việc em đang làm đã giải quyết khó khăn của em chưa (về tài chính, về nhu cầu...), và em muốn nó khó hơn, thì không cần đổi nghề vội mà hãy chú tâm vào việc giải quyết vấn đề của người khác (cụ thể là người học - hoặc phụ huynh của học sinh). Có những nghề có tuổi nghề rất cao như bác sĩ, kỹ sư, giáo viên vì họ giải quyết vấn đề của nhiều lớp thế hệ con người, dù về công sức học tập thì học bác sĩ đa khoa sẽ khó hơn giáo viên tiếng Anh, nhưng em hoàn toàn có thể là một giáo viên Tiếng Anh giải quyết được tối đa khó khăn của học sinh, chứ không nhất định phải chuyển sang học bác sĩ nữa ^^
À, một ý nữa mà em đồng cảm với chị, đó là khi càng lớn, mình càng đặt câu hỏi là mình tồn tại để làm gì, để giúp bản thân mình thôi, thì chưa đủ. Em cũng muốn giúp đời, giúp người, cho đi giá trị ạ.
Em hiểu ý chị rồi ạ. Nhưng em có góc nhìn thế này, em chọn ngành cũng là chọn ngành dễ cho bản thân của mình và nhiều tiêu chí khác như: thu nhập, giờ giấc làm việc, tính chất công việc, sự yêu thích của mình trong lĩnh vực đó,... Ví dụ như ngành bác sĩ mà chị nói, học khó, học lâu, làm mệt, trực đêm, lương theo bậc nhà nước, và gần đây là vấn đề học phí tăng và luật về giấy phép hành nghề thì thay đổi liên tục,... Nếu xác định làm việc tại VN thì còn muôn vàn khó khăn cho ngành y nữa. Là con gái thì bản thân mình đã thiệt thòi hơn con trai về nhiều mặt, cho nên lựa chọn ngành dễ cũng có thể dễ hiểu. Cũng sợ vấn đề tuổi tác, sức khỏe, không đảm đương nỗi vừa gia đình vừa công việc. Không nhất thiết thử thách bản thân là phải làm ngành khó, biết đâu nó cũng không phù hợp với mình. Mặc một chiếc áo không vừa người cũng sẽ không cảm thấy dễ chịu gì. Cho nên em nghĩ, chọn 1 ngành, 1 lĩnh vực phù hợp, và phấn đấu vì nó, cố gắng trở thành chuyên gia, thì ngành nào cũng có thể tỏa sáng. Hoặc theo xu thế hiện tại, đa ngành, có thể giỏi 1 chuyên môn, và biết thêm 2 chuyên môn nữa. Đúng là bác sĩ, kỹ sư, có thể giải quyết nhiều vấn đề của người khác, giúp người, có danh vọng, tiền tài, nhưng con đường đó cũng không hề dễ đi chút nào, biết đâu mình yếu, mình không đi hết được quãng đường đó, có khi còn tệ hơn. Nhưng mình làm điều bình thường, ai cũng làm được, thì mình cũng không cam tâm phải không ạ? Em cũng như vậy. Chắc lúc này phải biết thế nào là đủ thôi chị ạ. Những điều em nói bên trên, chỉ là 1 góc nhìn của em, và bản thân em cũng chưa hoàn thiện, vẫn đang phải đồng hành cùng mentor để định hướng con người mình. Hy vọng chị em mình đều có thể tìm được đích đến cho bản thân. <3
Cám ơn em chia sẻ cùng chị nhé. Chị chỉ lí giải tại sao chị than như thế về chị, vì chị đã lười biếng. Còn chị cũng không có nói em làm ngành dễ hay khó với em, vì chị không biết năng lực và mong cầu của em. Nhưng nguyên tắc chung vẫn là ngành khó thì giải quyết được vấn đề của nhiều người. Chị thấy bản thân chị phù hợp làm được nhiều thứ và xuất phát tốt nhưng chị đã chọn cái nhàn hạ trong ngắn hạn vì lúc đó còn nhỏ tuổi, dại dột. Chị cũng vẫn nghĩ thế là đủ cho đến khi chị không còn ở Vn, nơi có nhiều điều kiện thuận lợi mang tính bản địa, thì chị nhận ra cái dễ trước đây lại khó cho chị sau này. Nên chị tiếc và mới chỉ than thở chuyện của chị, rằng chị dốt và khó xin việc mới, khó chuyển ngành vì hoàn cảnh như thế chứ còn ở VN thì chị có nghĩ thế đâu ^^ chị chỉ nhận ra thiếu sót khi cuộc sống biến động và cho mình những hoàn cảnh mới, thân phận và vị trí mới.
Vất vả của ngành bác sĩ mà em nói đã được bù đắp bằng thu nhập cao và tuổi nghề rất dài, càng về sau càng có lợi, chỉ cần lành nghề. Chị tiếc cho chị, vì chẳng cần phải làm bs giỏi nhưng nếu có học qua thì giờ chị làm đc ở nhiều loại công ty hơn. Khi mà đến tuổi này, chị thích liên ngành, đa nghề, đa dạng thu nhập, đơn giản vì chị đang cố gắng kiếm tiền. Nên chị nói chuyện của chị ở bài đó chứ có nhắc đến ai đâu.
Cũng như vậy, ở trên chị chỉ giải thích cách chị nghĩ, chứ có nói em cần thử thách bản thân bằng nghề khác đâu. Chị chẳng nói em cứ dạy tiếng Anh vì nó chính là một nghề giải quyết được vấn đề của nhiều thế hệ còn gì.
Đúng thật chị ạ, giả sử học ngành khó thì chuyển sang ngành dễ nó đơn giản hơn nhiều chị nhỉ? Em cũng quan tâm đến môi trường làm việc ở Đài Loan, nhưng cũng mông lung không biết mình có thể làm gì để tỏa sáng ở 1 đất nước không phải là bản địa của mình. Em cũng hối hận vì em cũng chưa hết mình để chạy cho hết công suất mà bản thân mình có. Chị đã giúp em hiểu ra cái thông điệp quan trọng này đó ạ. Cảm ơn chị nhooooo!
Cám ơn em nhé. Thực sự thì quá khứ không có thay đổi được, cái cần làm là xoay sở từ cái mình có để phát triển. Tuy chị hiểu như vậy, nhưng cũng có lúc thấy tiếc nuối, kiểu cho mình được yếu đuối 5-10 phút rồi phải xốc lại để tiếp tục
Giống như mình tập thể thao ấy. Mình nâng dần mức tạ chứ không thì chấn thương. Cái khó mình chẻ nhỏ ra, rèn tập dần vì nội lực rất dễ được trui rèn qua lao động. Chị đã không chuẩn bị đủ tốt cho sự chuyển dịch sang một nơi nhiều khó khăn hơn, cho nên chị tiếc cho chị. Nhưng cũng hiểu là phải nỗ lực lên chứ than vậy à, đâu có giúp gì được.
Khi đã xinh và thông minh, lại sống trong thời đại tiktok, IG reels tràn lan như ngày nay thì dần dần những quan điểm của nhiều influencer trở thành tiêu chuẩn mặc định cho những bạn nữ xinh nữa chị ạ. Cùng với việc như chị nói, các bạn ấy luôn cho mình là đúng thì những gã trai trong tuổi 20 như em chỉ biết “cười trừ”.
^^ trào lưu của MXH ngày nay cổ vũ phù phiếm. Đó là lí do một chàng trai trẻ như em càng phải rèn luyện, nhìn nhận chân giá trị để hướng dẫn và đồng hành cùng một cô gái có phẩm cách nhé. Xung quanh chị có rất nhiều bạn nữ chọn được chồng tốt và bạn nam chọn được vợ giỏi vun vén ^^ chị tin nếu mà mình hướng đến giá trị nào thì sẽ tự dưng được vây quanh bởi giá trị đó em nè.
Trời ơi sao mà bài viết có thể đúng từng câu từng chữ như vậy hở chị? Xung quanh em thật sự thật nhiều cô gái thông minh xinh xắn, học thức tốt công việc ổn định nma tình duyên lận đận.
Bản thân em đôi khi cũng bị bảo là "không thể nào, sao m lại chưa yêu ai được", nhưng trên thực tế thật sự rất khó để gặp được người mà mình ưng ý và ngưỡng mộ. Mà người em crush thì lại không biết đến em TT
Em sẽ tự nhìn lại bản thân, đúng như chị nói "Vì biết nhận ra cái sai mới thực sự là kĩ năng của một người trưởng thành, có sự minh triết"
Hihi, vậy em có gửi bài này cho những bạn gái của em xem thử chưa?
Vấn đề lớn nhất của người xinh và thông minh là không nhận ra mình chưa đúng. Quán chiếu lại chính mình là điều rất khó. Vì chị từng sai, mãi mới nhận ra, nên chị viết lại cho người nào đó cần ^^
Bài viết mang đến một góc nhìn khá thú vị. Em đọc được bài viết trong lúc không gặp được người phù hợp. Bản thân em không dám tự nhận mình xinh, thông minh như mọi người nói, nhưng cũng may mắn có được học thức ổn, kiến thức ở các lĩnh vực khác nhau và trải nghiệm khá phong phú về cuộc sống. Trước đây em đã từng đòi hỏi bạn đồng hành phải xuất chúng, giàu có, cao to đẹp trai và bản thân thắng trong tranh luận bởi em là dân luật có phần hiếu thắng, tự cao cho rằng ngành của mình là xuất sắc. Hiện em không giữ quan điểm đó nữa và mong tìm được một người có tinh thần độc lập, cầu tiến, nghiêm túc trong lĩnh vực của mình, có tư duy phản biện, hiểu biết về các lĩnh vực của đời sống. Em nghĩ những bạn nữ xinh, thông minh có tiêu chuẩn cao là bởi họ có tư tưởng muốn tìm người hơn mình để học hỏi và điều này cũng không sai và không khó để thông cảm.
Theo em, lý do chính những người cả nam và nữ ngoại hình tốt, thông minh chưa tìm được người phù hợp là bởi suy nghĩ đặt sự nghiệp lên hàng đầu, bạn đời có hay không không quan trọng. Thời gian và công sức đầu tư xây dựng một mối quan hệ gần như rất ít do họ có xu hướng sợ mất thời gian cho công việc nếu dành nhiều thời gian với mối quan hệ mà họ cho rằng sẽ không có kết quả. Em đã từng nói chuyện với một số bạn ngang tuổi và hơn tuổi, em thấy không hẳn là đàn ông ''ngây ngô''. ''tinh vi'' . (Nói thật là em còn đang muốn tìm người ra vẻ, tự tin để có chuyện để nói, có cái để học hỏi đây ạ). Có thể họ không sẵn sàng bước vào một mối quan hệ nơi hai người đồng hành cùng nhau tiến bộ nên có phần chưa ''vào mood nghiêm túc'' và không muốn chia sẻ về điểm mạnh, điểm yếu của bản thân. Cá nhân em hiểu con người không thể biết hết tất cả mọi thứ, em sẵn sàng chia sẻ những điều mình biết và học hỏi từ đối phương nhưng có lẽ tìm được một người sẵn sàng để lắng nghe trong cuộc sống bận rộn hiện nay cũng khá khó. Sau những lần mở lòng và thất bại như vậy, em quay trở lại học tập và nghiên cứu, với những thú vui thể thao, nghệ thuật và vẫn hi vọng partner của mình chắc chắn sẽ đến thôi ^^.
Hi Châu, cám ơn em đã chia sẻ nhé. Chị rất, rất hiểu tâm sự của em. Thực sự ngày nay để tìm kiếm người đồng hành phù hợp là không dễ dàng. Chị vẫn hay nói đùa trên Phây, là dân số tăng nhưng chất lượng dân số có tăng đâu 😅 ôi, tìm 1 người trong 8 tỉ người thực ra khó hơn tìm trong 100 hay 1000 người rất, rất nhiều.
Chị đồng ý với em là cứ tập trung cho bản thân mình, hiểu mình đã. Bên cạnh đó cũng giữ tấm lòng chân thật nhưng phải có thêm trải nghiệm, tức là chân thật nhưng vẫn phải... từng trải, dám thử, dám yêu, dám sửa.
Nếu muốn, em cân nhắc đổi môi trường sống, biết đâu sang chỗ mới sẽ tìm được người phù hợp thì sao.
Chúc em hạnh phúc và thành công.
Ui em cảm ơn chị nhiều ạ. Vừa rồi em cũng dám thử dating app, đi comment dạo r bắt chuyện với một anh em thấy ok và đang nghĩ có thể tìm được partner khi đi du học master ạ. Chúc chị có một ngày vui ạ.
Mình cũng từng là một cô gái "xinh và thông minh" nên mình rất đồng cảm với bài viết của bạn. Sau một cuộc tình tan vỡ vì mình chọn đối tác dựa trên specs, mình không quen ai trong một thời gian.
Thời gian một mình với bản thân khiến mình nhận ra sự "xinh và thông minh" của mình cũng chỉ là một phần của con người mình, phần còn lại thì toàn sự lo lắng, đánh giá người khác, coi thường sự tử tế, chân thành, ứng xử thô bạo với người thân.
Đúng là gió tầng nào thì mây tầng đấy, lúc mình vin vào sự "xinh trẻ và thông minh" để present cho đối tác thì mình chỉ bị cuốn hút bởi những người "cao giỏi thông minh và ổn định", còn phần còn lại của họ thì cũng bấp bênh chả kém gì mình mà mình lại không nhìn ra được.
Thật ra nếu quay lại thời điểm chọn specs thì chắc mình vẫn làm thế, vì sự xinh và thông minh nó đã trở thành quá kiên cố trong identity của mình đến mức phải cần một cú shock cho tỉnh ra thì mới chỉnh được.
Cảm ơn bài viết của bạn, mình đã gửi cho một vài bạn gái của mình :))
😉 cám ơn bạn nhé.
Ngày nay đời sống trung lưu khi đa số được học hết đại học, không phải lao động vất vả sớm, thì nhiều phẩm chất quý báu có được từ lao động và sinh hoạt (như kính trên nhường dưới, thu vén tiết kiệm, kiên trì vượt khó, nhẫn nại quan sát...) đã không còn được truo rèn. Số lượng xink và thông mink nhiều hẳn lên 😉 nhất là với sự hỗ trợ của makeup, thẩm mỹ và lối sống vật chất lên ngôi. Nhưng đằng nào cũng thế. Cái lõi không giấu được khi bước vào thế giới trưởng thành hò hẹn, kết đôi. Nhiều người sau đó bước vào hôn nhân và nhận stress test xong là toang vì nội lực không có.
Đàn ông cũng có căn bệnh trầm kha tương tự nhưng ưu thế sinh học đã cho họ thời gian dài hơn để trưởng thành, kết đôi và làm lại. Phụ nữ thì nên cẩn trọng hơn 😉
phụ nữ và đàn ông sinh ra trong những game khác nhau nên cần có những strategy khác nhau. Tuy vậy thì phần nội lực lại không có giới tính :))
Tới thời điểm mình tự rèn được nội lực của bản thân thì 1) nhìn ra được người có cùng những giá trị đó và 2) mà không có người đấy thì cũng chả sao vì nội lực của mình là cái không phụ thuộc vào người khác :))
Không chỉ 1 mà xung quanh mình mình cũng từng tự hỏi rất nhiều bạn gái thân thiết rất xinh và thông minh lại trắc trở trong chuyện tình cảm, cho đến khi mình hết xinh và thông minh thì mình thấy hóa ra mấy đứa bạn mình specs cũng bình thường thôi haha
Cái mình thấy khó hơn là phần tương tác với bạn trai trong mqh, chứ xinh và thông minh thì kiểu gì cũng cuốn hút, thời điểm nào đó cũng hay có người để ý. Kĩ năng nurture và duy trì kết nối với người yêu là cái skill mình thấy ít khi được dạy.
Chà, câu “hãy tìm người đàn ông có quan hệ gia đình lành mạnh với cha mẹ” đáng giá quá ạ. Em chưa bao giờ nghĩ được tới điều này, cứ như crack the code vậy 🥹
Gia cảnh ko phải là tất cả. Nếu ko thể có quan hệ lành mạnh với cha mẹ thì cũng ưu tiên chọn người biết vạch ranh giới và vượt lên gia cảnh, để sống tốt hơn chính cha mẹ mình em ah.
Vì em xinh và thông minh, nên em rất khó chấp nhận một quyết định của bản thân là sai, em quen đúng rồi, nên em phải làm bằng được. Người em chọn thì em phải thuần hóa được, lấy bằng được. Chừng nào em còn thấy bản thân đang làm đúng thì chừng đó em còn khổ. Vì biết nhận ra cái sai mới thực sự là kĩ năng của một người trưởng thành, có sự minh triết. Còn xinh và thông minh thôi thì chỉ nhanh nhảu hơn người thường một chút, nhưng chưa chắc đi được xa đâu. Muốn đi xa, phải chọn cho kĩ người đồng hành, sai thì chọn lại. Chứ cứ nghĩ mình đúng thì… chị chịu!”
Đọc tới đoạn này thấm thật sự chị. em cũng đã mắc vào 1 mối quan hệ 4 năm chỉ vì nghĩ mình đặc biệt thì người của mình cũng đặc biệt, và những người ngoài kia chỉ ko thể hiểu được ngọn ngành câu chuyện. Cơ mà phải đủ đau thì mới đổi chất đc chị
Em cũng đề cao phẩm chất của người con trai hơn là vật chất. Nhưng mà đọc các bài của chị thì em thấy có 1 quan điểm là phụ nữ học ngành dễ, thành công nhanh và qua 30 thì đi xuống, vậy nếu giờ em đang 25 thì em phải làm sao nếu như mình lỡ học ngành dễ ạ, có nên tìm 1 ngành khó và học thêm không ạ? E đang làm giáo viên TA và marketing ạ.
Chào Phương Anh,
Bài hôm trước chị viết về chị đấy, chị cũng có lúc thấy mệt mỏi và hoài nghi về năng lực của bản thân. Cho nên là chị lên mạng "bán than" một tí. Chứ chị không có nói là phụ nữ thì nên học gì và sau 30 thì thế nào, chủ yếu là chị than thở cho bản thân vì cũng có những lúc chị không hài lòng về chính mình và thấy mình chưa thực sự cống hiến đủ tốt :(
Chắc hẳn em cũng có thể đồng ý với chị rằng, dễ với người này có thể là khó với người khác. Việc em đang làm có thể là khó với nhiều người, nhưng có thể với em thì chưa đủ khó, đúng không nào?
Không biết là những lời sau đây có giúp trả lời đúng-đủ câu hỏi của em không, nhưng chị cho rằng năng lực làm việc nhìn chung của con người để giải quyết hai thứ: Vấn đề của họ và vấn đề của người khác. Giải quyết vấn đề của mình là để làm mình hạnh phúc, và giải quyết vấn đề của người khác để được trả lương. Đôi khi vấn đề của mình cũng trùng với của người khác nên giải quyết cho họ cũng là cho mình và ngược lại.
Thế thì, cái hối hận chị có là chị đã chọn làm cái TRONG năng lực của chị - tức là cái dễ, vì chị tự giải quyết được hầu hết mọi vấn đề chị có trong đời, nhưng chị không đẩy bản thân lên mức giải quyết vấn đề lớn hơn của người khác. Ví dụ như chị thấy học thế là đủ dùng rồi, chị không có lí do gì để học cái mà phải bỏ nhiều giờ ôn bài hơn, làm một nghề chuyên đi giải quyết vấn đề của người khác như là bác sĩ, kỹ sư, nhà khoa học dù chị có năng lực học tập tốt. Cái đó là nỗi hối hận của chị. Vì đến một độ tuổi như bây giờ sẽ có những suy nghĩ về việc mình muốn làm cái gì đó có ý nghĩa, giúp đỡ được nhiều người nữa, rồi sự có mặt của mình liệu có làm cho cuộc sống tốt đẹp và hạnh phúc hơn hay không.
Có nhiều người thì ngay việc giải quyết vấn đề của chính họ cũng là việc khó rồi, nên là họ sẽ phải ưu tiên giải quyết cho họ trước khi làm việc khó hơn là giải quyết vấn đề của người khác.
Thường nghề khó hơn là sẽ giải quyết được vấn đề của nghề dễ hơn. Ví dụ: học bác sĩ vẫn giảng dạy được, dạy tiếng Anh cũng được nếu bác sĩ nói được tiếng Anh, kiểu gì chẳng đọc tài liệu tiếng Anh suốt rồi. Nhưng giáo viên Tiếng Anh thì không thể đi chữa bệnh tim bệnh thận hay phẫu thuật thẩm mỹ cho người khác được, phải không nào?
Như vậy, em có thể nghĩ xem, công việc em đang làm đã giải quyết khó khăn của em chưa (về tài chính, về nhu cầu...), và em muốn nó khó hơn, thì không cần đổi nghề vội mà hãy chú tâm vào việc giải quyết vấn đề của người khác (cụ thể là người học - hoặc phụ huynh của học sinh). Có những nghề có tuổi nghề rất cao như bác sĩ, kỹ sư, giáo viên vì họ giải quyết vấn đề của nhiều lớp thế hệ con người, dù về công sức học tập thì học bác sĩ đa khoa sẽ khó hơn giáo viên tiếng Anh, nhưng em hoàn toàn có thể là một giáo viên Tiếng Anh giải quyết được tối đa khó khăn của học sinh, chứ không nhất định phải chuyển sang học bác sĩ nữa ^^
Hi vọng là có thể giải đáp được em phần nào.
À, một ý nữa mà em đồng cảm với chị, đó là khi càng lớn, mình càng đặt câu hỏi là mình tồn tại để làm gì, để giúp bản thân mình thôi, thì chưa đủ. Em cũng muốn giúp đời, giúp người, cho đi giá trị ạ.
Em hiểu ý chị rồi ạ. Nhưng em có góc nhìn thế này, em chọn ngành cũng là chọn ngành dễ cho bản thân của mình và nhiều tiêu chí khác như: thu nhập, giờ giấc làm việc, tính chất công việc, sự yêu thích của mình trong lĩnh vực đó,... Ví dụ như ngành bác sĩ mà chị nói, học khó, học lâu, làm mệt, trực đêm, lương theo bậc nhà nước, và gần đây là vấn đề học phí tăng và luật về giấy phép hành nghề thì thay đổi liên tục,... Nếu xác định làm việc tại VN thì còn muôn vàn khó khăn cho ngành y nữa. Là con gái thì bản thân mình đã thiệt thòi hơn con trai về nhiều mặt, cho nên lựa chọn ngành dễ cũng có thể dễ hiểu. Cũng sợ vấn đề tuổi tác, sức khỏe, không đảm đương nỗi vừa gia đình vừa công việc. Không nhất thiết thử thách bản thân là phải làm ngành khó, biết đâu nó cũng không phù hợp với mình. Mặc một chiếc áo không vừa người cũng sẽ không cảm thấy dễ chịu gì. Cho nên em nghĩ, chọn 1 ngành, 1 lĩnh vực phù hợp, và phấn đấu vì nó, cố gắng trở thành chuyên gia, thì ngành nào cũng có thể tỏa sáng. Hoặc theo xu thế hiện tại, đa ngành, có thể giỏi 1 chuyên môn, và biết thêm 2 chuyên môn nữa. Đúng là bác sĩ, kỹ sư, có thể giải quyết nhiều vấn đề của người khác, giúp người, có danh vọng, tiền tài, nhưng con đường đó cũng không hề dễ đi chút nào, biết đâu mình yếu, mình không đi hết được quãng đường đó, có khi còn tệ hơn. Nhưng mình làm điều bình thường, ai cũng làm được, thì mình cũng không cam tâm phải không ạ? Em cũng như vậy. Chắc lúc này phải biết thế nào là đủ thôi chị ạ. Những điều em nói bên trên, chỉ là 1 góc nhìn của em, và bản thân em cũng chưa hoàn thiện, vẫn đang phải đồng hành cùng mentor để định hướng con người mình. Hy vọng chị em mình đều có thể tìm được đích đến cho bản thân. <3
Cám ơn em chia sẻ cùng chị nhé. Chị chỉ lí giải tại sao chị than như thế về chị, vì chị đã lười biếng. Còn chị cũng không có nói em làm ngành dễ hay khó với em, vì chị không biết năng lực và mong cầu của em. Nhưng nguyên tắc chung vẫn là ngành khó thì giải quyết được vấn đề của nhiều người. Chị thấy bản thân chị phù hợp làm được nhiều thứ và xuất phát tốt nhưng chị đã chọn cái nhàn hạ trong ngắn hạn vì lúc đó còn nhỏ tuổi, dại dột. Chị cũng vẫn nghĩ thế là đủ cho đến khi chị không còn ở Vn, nơi có nhiều điều kiện thuận lợi mang tính bản địa, thì chị nhận ra cái dễ trước đây lại khó cho chị sau này. Nên chị tiếc và mới chỉ than thở chuyện của chị, rằng chị dốt và khó xin việc mới, khó chuyển ngành vì hoàn cảnh như thế chứ còn ở VN thì chị có nghĩ thế đâu ^^ chị chỉ nhận ra thiếu sót khi cuộc sống biến động và cho mình những hoàn cảnh mới, thân phận và vị trí mới.
Vất vả của ngành bác sĩ mà em nói đã được bù đắp bằng thu nhập cao và tuổi nghề rất dài, càng về sau càng có lợi, chỉ cần lành nghề. Chị tiếc cho chị, vì chẳng cần phải làm bs giỏi nhưng nếu có học qua thì giờ chị làm đc ở nhiều loại công ty hơn. Khi mà đến tuổi này, chị thích liên ngành, đa nghề, đa dạng thu nhập, đơn giản vì chị đang cố gắng kiếm tiền. Nên chị nói chuyện của chị ở bài đó chứ có nhắc đến ai đâu.
Cũng như vậy, ở trên chị chỉ giải thích cách chị nghĩ, chứ có nói em cần thử thách bản thân bằng nghề khác đâu. Chị chẳng nói em cứ dạy tiếng Anh vì nó chính là một nghề giải quyết được vấn đề của nhiều thế hệ còn gì.
Đúng thật chị ạ, giả sử học ngành khó thì chuyển sang ngành dễ nó đơn giản hơn nhiều chị nhỉ? Em cũng quan tâm đến môi trường làm việc ở Đài Loan, nhưng cũng mông lung không biết mình có thể làm gì để tỏa sáng ở 1 đất nước không phải là bản địa của mình. Em cũng hối hận vì em cũng chưa hết mình để chạy cho hết công suất mà bản thân mình có. Chị đã giúp em hiểu ra cái thông điệp quan trọng này đó ạ. Cảm ơn chị nhooooo!
Cám ơn em nhé. Thực sự thì quá khứ không có thay đổi được, cái cần làm là xoay sở từ cái mình có để phát triển. Tuy chị hiểu như vậy, nhưng cũng có lúc thấy tiếc nuối, kiểu cho mình được yếu đuối 5-10 phút rồi phải xốc lại để tiếp tục
Giống như mình tập thể thao ấy. Mình nâng dần mức tạ chứ không thì chấn thương. Cái khó mình chẻ nhỏ ra, rèn tập dần vì nội lực rất dễ được trui rèn qua lao động. Chị đã không chuẩn bị đủ tốt cho sự chuyển dịch sang một nơi nhiều khó khăn hơn, cho nên chị tiếc cho chị. Nhưng cũng hiểu là phải nỗ lực lên chứ than vậy à, đâu có giúp gì được.
Còn thở là còn gỡ hén chị. Chaiyooo
Khi đã xinh và thông minh, lại sống trong thời đại tiktok, IG reels tràn lan như ngày nay thì dần dần những quan điểm của nhiều influencer trở thành tiêu chuẩn mặc định cho những bạn nữ xinh nữa chị ạ. Cùng với việc như chị nói, các bạn ấy luôn cho mình là đúng thì những gã trai trong tuổi 20 như em chỉ biết “cười trừ”.
Cảm ơn chị nhiều vì một góc nhìn rất thực tế <3
^^ trào lưu của MXH ngày nay cổ vũ phù phiếm. Đó là lí do một chàng trai trẻ như em càng phải rèn luyện, nhìn nhận chân giá trị để hướng dẫn và đồng hành cùng một cô gái có phẩm cách nhé. Xung quanh chị có rất nhiều bạn nữ chọn được chồng tốt và bạn nam chọn được vợ giỏi vun vén ^^ chị tin nếu mà mình hướng đến giá trị nào thì sẽ tự dưng được vây quanh bởi giá trị đó em nè.
Dạ, em cảm ơn chị nhiều ạ.
Em rất thích cách chị trả lời cmt của mọi người, rất là chân thành luôn ý❤️
awww, cám ơn em nha. Chị cũng học hỏi để có thể giao tiếp với mọi người dịu dàng chu đáo ^^ Nhờ đọc bình luận của mọi người mà học được ít nhiều <3
Trời ơi sao mà bài viết có thể đúng từng câu từng chữ như vậy hở chị? Xung quanh em thật sự thật nhiều cô gái thông minh xinh xắn, học thức tốt công việc ổn định nma tình duyên lận đận.
Bản thân em đôi khi cũng bị bảo là "không thể nào, sao m lại chưa yêu ai được", nhưng trên thực tế thật sự rất khó để gặp được người mà mình ưng ý và ngưỡng mộ. Mà người em crush thì lại không biết đến em TT
Em sẽ tự nhìn lại bản thân, đúng như chị nói "Vì biết nhận ra cái sai mới thực sự là kĩ năng của một người trưởng thành, có sự minh triết"
Cảm ơn chị nhiều ạ <3
Hihi, vậy em có gửi bài này cho những bạn gái của em xem thử chưa?
Vấn đề lớn nhất của người xinh và thông minh là không nhận ra mình chưa đúng. Quán chiếu lại chính mình là điều rất khó. Vì chị từng sai, mãi mới nhận ra, nên chị viết lại cho người nào đó cần ^^
Em đã gửi cho bạn của em đọc rồi ạ, bạn em cũng thấy rất hay ạ ^^
Cám ơn em nha. Hi vọng rằng các bạn em sẽ vui vẻ, chọn lựa đúng hơn chị hồi còn 20 ^^ nếu cần tâm sự gì cứ nhắn chị nha.